Chiều chiều tan học về, chúng em đi qua ngôi nhà lớn đang xây dở. Khung giàn giáo bao bọc xung quanh giống như một cái lồng che chở. Các trụ bê tông đang dần dần nhô cao, tựa những mầm cây đang lớn. Các bác thợ nề mải mê làm việc. Lúc ra về còn huơ huơ cái bay, vui vẻ chào tạm biệt ngôi nhà.
Ngày qua ngày, ngôi nhà đã nên vóc nên hình, in bóng trên nền trời sẫm biếc, toả ra mùi vôi vữa nồng hăng. Ngôi nhà giống như bài thơ sắp làm xong; là bức tranh còn tưới nguyên màu vôi trắng, gạch hồng.
Hoàng hôn buông xuống, bầy chim vội vã tìm về tổ ấm, bay ngang ô cửa sổ chưa sơn, rót vào vài tiếng hót thánh thót như những nốt nhạc du dương.
Bình minh lên, nắng ngủ quên trên những bức tường. Làn gió từ phương xa thổi tới, mang theo hương của hàng trăm loài hoa cùng hương thơm lúa chín ủ đầy vào các vách tường chưa trát vữa. Em hiểu rằng bao nhiêu ngôi nhà đã hoàn thành đều phải trải qua những ngày xây dựng bộn bề như ngôi nhà này.
Chẳng bao lâu nữa, ngôi nhà sẽ xây xong và trở thành mái ấm của những gia đình hạnh phúc. Còn bây giờ, nó giống như đứa trẻ đang lớn dần lên với trời xanh.