Nội dung chính: Truyện đề cao lối sống nghĩa tình trong cuộc sống. Thấy khó thì giúp, có ơn phải đền.
Câu 1
Trả lời câu 1 (trang 144, SGK Ngữ văn 6, tập 1):
- Văn bản này thuộc thể loại truyện trung đại.
- Có thể chia truyện thành hai đoạn:
+ Đoạn 1 (Từ đầu ... đến “thế mới sống qua được”) ⟹ Chuyện con hổ và bà đỡ Trần ở huyện Đông Triều.
+ Đoạn 2 (Còn lại) ⟹ Chuyện con hổ và bác tiều mỗ ở Lạng Giang.
Câu 2
Trả lời câu 2 (trang 144, SGK Ngữ văn 6, tập 1):
- Với văn bản này, biện pháp nghệ thuật cơ bản, bao trùm được sử dụng là nhân hóa.
- Nói về con hổ cũng là nói về con người. Con hổ là loài ăn thịt, là con thú hung dữ mà còn biết trọng tình nghĩa huống chi là con người.
Câu 3
Trả lời câu 3 (trang 144, SGK Ngữ văn 6, tập 1):
- Câu chuyện xảy ra giữa bà đỡ Trần với con hổ thứ nhất: hổ xông đến cõng bà đỡ Trần vào rừng để đỡ đẻ cho hổ cái. Sau khi được bà đỡ Trần giúp, hổ đã đền ơn bằng cách tặng một cục bạc cho bà.
- Câu chuyện xảy ra giữa bác tiều với con hổ thứ hai: Hổ bị hóc xương được bác tiều móc xương cứu sống. Hổ đền ơn đáp nghĩa bác tiều bằng cách: khi bác mất, hổ đến mộ dụi đầu vào quan tài và mỗi dịp giỗ bác, hổ đem dê hoặc lợn đến tế.
- Trong mỗi chuyện, mỗi chi tiết đều có điểm thú vị riêng (Chuyện thứ nhất: chi tiết hổ vui mừng khi có con; chuyện thứ 2: chi tiết bác tiều thò tay vào họng hổ móc xương.)
Câu 4
Trả lời câu 4 (trang 144, SGK Ngữ văn 6, tập 1):
Truyện “Con hổ có nghĩa” đề cao lối sống nghĩa tình trong cuộc sống. Thấy khó thì giúp, có ơn phải đền.