Hướng dẫn đọc : Khi đọc truyện chú ý diễn đạt tình cảm của bé Lưu khi được chị Hà cho chú heo bằng đất nung và khi quyết định lấy tiền tiết kiệm trong bụng chú heo đất để tặng đồng bào bị lũ lụt.
CHÚ HEO RÔ - BỐT
Bé Lưu rất thích chơi rô-bốt. Loại rô-bốt nào Lưu cũng thích - mà thích nhất là loại rô-bốt cỡ lớn, cao chừng bốn tấc, giống như con búp bê của chị Hà. Nhưng chú rô-bốt quý giá mang hình dạng Tôn Ngộ Không dang vung cây thiết bảng ấy chỉ mới dến chơi với bé Lưu trong những giấc mơ ngắn ngủi, chứ chưa hề có mặt trong kho báu đồ chơi của câu bé mê rô-bốt.
Cũng có lần Lưu thoáng nghĩ đến chuyện xin ba má mua cho Lưu chú rô-bốt hằng mơ tưởng này. Nhưng rồi nghĩ lại, Lưu nhận thấy vòi vĩnh như thế là không tốt. Hơn nữa, Lưu cũng biết nhà mình không phải giàu có, tiền lương của ba, má đâu có đủ để mua cho con những món đồ chơi đắt tiền.
May mắn làm sao, chiều ba mươi Tết năm ấy, chị Hà mừng tuổi sớm cho bé Lưu một chú heo béo tròn làm bằng đất nung, màu đỏ chói như bông mồng gà, với những cái xoáy tròn trông rất vui mắt. Chị Hà mỉm cười bảo : "Con heo đất này là quỹ tiết kiệm của em đấy. Nó sẽ giúp em dành tiền để mua thứ gì em thích nhất".
Bé Lưu mừng rỡ reo lên : - "A ! Hoan hô chị Hà ! Cảm ơn chị Hà ! Em sẽ đặt tên cho nó là "chú heo rô-bốt", chị nhé !"
Ngay từ những ngày đầu năm, bao nhiêu tiền mừng tuổi Lưu đều dồn hết vào bụng chú heo rô-bốt, Lưu bỏ hẳn thói ăn quà vặt, Lưu thu nhặt giấy vụn và các loại phế liệu khác... dành tiền nuôi chú heo rô-bốt "ăn no chóng lớn".
Một hôm, Lưu đem kho báu ra khoe với chị Hà : - "Em sắp có đủ tiền để mua rô-bốt rồi ! Chú Trư Bát Giới này sắp biến thành Tôn Ngô Không rồi !".
Trưa hôm sau, các đài, các báo bắt đầu đưa tin vé trận lũ lụt lớn đang tàn phá miền Trung. Đồng bào cả nước - trong đó có các em học sinh - đều hướng về vùng bị lũ lụt, cảm thông, thương xót, tìm mọi cách cùng chia sẻ gian nan với đồng bào đang gặp tai nạn.
Chiều thứ ba, sau buổi học, vừa gặp chị Hà, bé Lưu hỏi ngay :
- Chị định lấy gì ủng hộ các bạn vùng bị lũ ?
- Chị đã có sẵn cái cặp mới và một chục quyển vở, là phần thưởng chị nhận được trong năm học vừa rồi. Thế còn phần em, em định gửi quà gì tặng các bạn vùng lũ ?
Lưu trả lời ngay, không một chút ngập ngừng :
- Em cũng đã có sẵn rồi : quà tặng của em gửi đến các bạn vùng lũ lụt là số tiền để dành nằm trong bụng con heo rô-bốt cùa em.
Rồi Lưu mỉm cười, nói với chị mà thầm thì như nói một mình : "Mai đây em sẽ có một chú heo đất Trư Bát Giới khác, rồi sau đó heo đất Trư Bát Giới sẽ biến thành rô-bốt Tôn Ngộ Không để cùng chơi vui với em... Còn bây giờ, chú heo rô-bốt ơi, tạm biệt nhé. Hãy bay đi giúp các bạn miền Trung chống lũ !.
LUU TRÙNG DƯƠNG