I. Em đọc truyện

Em đọc truyện "Chúng em thật có lỗi" trang 23, 24 sách Bài tập tình huống Giáo dục công dân 6. Buổi học đầu tiên ở lớp 6A, cô giáo chủ nhiệm làm quen với lớp, có nêu yêu cầu ....

Lời giải

Hướng dẫn đọc : Cả hai truyện đều viết ngắn gọn. nhưng có nhiều đối thoại của nhân vật. Em cố đọc diễn đạt tình cảm của các nhân vật đó.

 CHÚNG EM THẬT CÓ LỖI

Buổi học đầu tiên ở lớp 6A, cô giáo chủ nhiệm  làm quen với lớp, có nêu yêu cầu : - Các em hãy cho cô biết cha mẹ các em làm nghề gì ?

Đề tài thật hấp dẫn, bạn nào cũng hào hứng :

   - Thưa cô, bố em là bộ đội ở biên giới, mẹ em là bác sĩ ạ !

   - Thưa cô, bố mẹ em đều là công nhân nhà máy điện ạ.

   - Thưa cô, bố em là kĩ sư nông nghiệp, mẹ em là giáo viên ạ !

Đến lượt Hà, cũng như các bạn, em nói rất hồn nhiên :

   - Thưa cô, bố mẹ em đều là công nhân vệ sinh ạ !

Trong lớp bỗng rộ lên những tiếng cười. Hà ngơ ngác nhìn các bạn rồi như hiểu ra, mặt Hà đò bừng, mắt rơm rớm... Cô giáo bước đến bên Hà, đặt tay lên vai em, âu yếm:

   - Cám ơn bố mẹ em, những người lao động đã giữ cho thành phố của chúng ta luôn sạch và đẹp. Không có nghề gì là tầm thường, chỉ có những kẻ lười biếng, vô công rồi nghề mới đáng xấu hổ.

Một không khí im lặng bao trùm cả lớp. Những bạn lúc nãy cười to nhất, lúc này cúi mặt ngượng ngùng. Một bạn đứng dậy :

   - Thưa cô, chúng em thật có lỗi. Chúng em xin lỗi cô, xin lỗi bạn Hà.

Theo THU PHƯƠNG

(Báo Thiếu niên Tiền phong số 238 tháng 6 năm 1980)

EM BÉ BÁN QUẠT

Trên chiếc phà trưa nắng rát, một bé gái lên mười đang nài nỉ khách qua sông mua quạt giấy. Gương mặt bé gái lam lũ nhễ nhại mồ hôi trông càng tội nghiệp. Một người khách mua giúp một chiếc quạt, đặt vào tay em bé tờ 10.000 đồng.

 Cô bé bối rối :

   - Cháu không có tiền trả lại, bán hết quạt cũng không đủ đâu ạ !

   - Khỏi, chú cho cháu đó.

Cô bé lắc đầu, giọng nhỏ nhẹ :

  - Dạ không ! Cháu chỉ bán quạt, không xin tiền. Càng bất ngờ trước câu trả lời, khách hàng càng muốn cô bé nhận món tiền nhỏ của mình. Người đi phà cùng xúm vào khuyên : "Chú đã cho, cháu cứ nhận!". Cô bé cất tờ 10.000 đồng vào túi, lễ phép cảm ơn rồi tiếp tục đi bán quạt. Phà cập bến, khách vào quán giái khát. Uống xong, khách gọi lính tiền...

Cô chủ quán đặt lên bàn một món tiền lẻ.

  - Bé Xuân đã trả tiền giải khát của ông và nhờ tôi trả lại tiền thừa, nó chỉ lấy đúng giá tiền quạt !

Người khách nhìn theo cô bé bán quạt xa dần trên bến sông.