Trong Thế chiến lần thứ hai, Thủ đô Pa-ri nước Pháp bị phát xít Đức chiếm đóng. Một hôm, có tên sĩ quan cao cấp phát xít Đức lên một chuyến tàu từ Pa-ri, vừa bước vào toa tàu, hắn đứng nghiêm, giơ thẳng tay và hô to: "Hít-le muôn năm !"
Mọi người ngơ ngác nhìn. Một cụ già ngồi bên cửa sổ tay cầm cuốn sách ngẩng đầu, nói bằng tiếng Pháp: "Chào ngài". Nhìn cụ già và nhìn quyển sách, tác phẩm của Si-le viết bằng tiêng Đức, hắn hách dịch hỏi:
- Lão thích nhà văn Đức hơn lời chào của người Đức chăng ?
- Thấy vẻ ngạc nhiên của tên sĩ quan phát xít, cụ già điềm đạm nói tiếp: Sao ngài lại nói thế ? Si-le là một nhà văn quốc tế cơ mà !
- Si-le đã dành tác phẩm của mình cho rất nhiều độc giả khắp nơi: "Vin-hem Ten" cho người Thụy Sĩ, "Nàng dâu Mét-xi-na" cho người I-ta-li-a, "Người con gái Oóc-lê-ăng" cho người Pháp...
Mặt tên phát xít ngây ra, rồi hắn hất hàm hỏi:
Chẳng lẽ Si-le chẳng viết gì cho chúng tôi hay sao ?
- Mỉm cười, cụ già trả lời:
- Ô, có chứ ! Si-le đã dành cho các ngài vở "Kẻ cướp".