Bài làm tham khảo
Ngõ vào làng tôi có một ao sen rộng. Những ngày nghỉ học, tôi và em tôi thường ra đó ngắm cảnh.
Gần nửa mẫu ta, quanh năm nước đầy, ao sen tràn dâng sức sống. Nước ao trong veo, nhìn xuống thấy cả mây chú cá lượn lờ bên những ngọn rong đen thẵm bò quấn quanh dưới đáy.
Từ bờ nhìn ra, trước mắt chúng tôi, sen chi chít mọc. Lá sen tròn, phủ kín cả mặt ao một màu xanh ngọc sẫm. Trên mặt lá nhăn nheo dường như lúc nào cũng lấp lánh những giọt nước trong vắt một cách lạ kì. Những giọt nước đó lăn tròn trong lòng lá sen mỗi khi có một làn gió nhẹ thoáng qua.
Bước vào mùa hạ, dưới mặt nước bất chợt nhô lên những búp xanh tơ như những nắm tay hẹn sẽ mở ra thành đoá hoa trắng nõn dịu dàng. Còn gì đẹp hơn và tinh khiết hơn những cánh hoa trắng ấy xếp tròn trịa và cân đối làm nền vây bọc lấy những tua nhị vàng sậm như những sợi tơ run run mỏng manh. Bên cạnh những đoá hoa mãn khai ấy là những đoá còn hàm tiếu, chấm trắng còn e ấp vừa mới nhú ra.
Khi ấy, hương sen đã thơm toả khắp nơi. Ấy là một thứ hương thơm riêng biệt, không dễ gì lẫn với bất cứ mùi hương nào khác. Ban trưa, trong làn gió khẽ khàng thổi đến, hương sen trôi nhẹ, thơm đậm đà. Hương thơm ấy như làm dịu hẳn cơn nắng lửa của trưa hè và ru mọi người vào giấc ngủ trưa sâu lắng. Ai đi giữa hương sen mà không thấy tâm hồn mình như nhẹ nhàng, thanh thoát hẳn ra.
Bởi vậy, mỗi lần qua đây, tôi như bồng bềnh giữa mùi hương thân thuộc và đong đưa lòng mình trong lời ru của mẹ thuở nào:
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng...