Hôm nay nhân dịp xếp lại tủ sách, tôi tìm lại được một tập vở cũ hồi còn học lớp Một.
Giấy tập đã vàng và bìa tập bị thủng nhiều chỗ vì gián gặm. Tôi lấy tập vở ra khỏi ngăn tủ, đập vào bàn cho sạch bụi. Trên bìa tập có hình hai cậu bé dắt tay nhau đi học. Nụ cười trên môi của hai cậu bé ngày xưa đã làm cho tôi tin rằng đi học là vui thích lắm.
Tôi giở từng trang. Giấy đã vàng và rất giòn. Đây là bài tập viết với nét chữ ngoằn ngoèo. Kia là các bài toán cộng trừ. Tôi lẩm nhẩm đọc rồi cười khan một mình.
Nét chữ sửa bài của thấy tôi thật là cứng rắn. Tôi nhớ lại những lúc thầy cầm tay tôi nắn nót từng chữ một.
Ở trang sau cùng có mấy đốm mực to. Tôi nhớ lại hôm ấy tôi và thằng Ngân ngồi cùng bàn sanh sự cãi nhau vì tranh giành một con dế. Nó liền rảy mực vào tập tôi. Tôi lên thưa thầy bạn ấy bị mấy khẻ đau điếng.
Thời gian qua mau! Giờ đây tôi đã lên lớp Năm. Nhìn lại tập vở cũ, tuy có những cái vụng về, luộm thuộm nhưng nó gợi cho tôi nhiều kỉ niệm thời thơ ấu. Tôi âu yếm vuốt lại từng trang rồi lại cất nó vào ngăn tủ như cũ.