Đề bài
Câu 1. Gạch dưới những cặp từ hô ứng có trong mỗi câu sau:
a) Trời vừa tối là lũ gà con đã kêu nháo nhác tìm gà mẹ.
b) Trời chưa sáng, các bác nông dân đã ra đồng.
c) Hồng vừa học giỏi vừa hát hay.
d) Chị nói sao thì em biết vậy.
e) Cô giáo giảng bài đến đâu em hiểu ngay đến đó.
Câu 2. Điền tiếp vế câu và từ hô ứng để những câu sau thành câu ghép:
a) Trời chưa sáng rõ ………
b) Cô giáo giảng bài đến đâu ………
c) Trười càng mưa to ………
Câu 3. Viết đoạn văn (4-6 câu) tả một đồ vật thân thuộc của em.
Vui học:
Hay thế còn gì?
Bi đang cầm quyển “Thơ ca” trên tay, Bi nhăn nhó với Tài.
Bi nói: Tại sao bài thơ tớ gửi không được đăng nhỉ?
Tài: Chắc tại dở quá chứ gì?
Bi: Không, hay lắm cơ. Tớ chép nguyên bài thơ của Trần Đăng Khoa mà.
Tài: !!!
(Truyện cười học sinh)
*Chia sẻ câu chuyện với bạn bè, người thân.
*Nếu là tài, em sẽ nói gì với bạn Bi?
Lời giải chi tiết
Câu 1: Gạch dưới những cặp từ hô ứng có trong mỗi câu:
a. Trời vừa tối là lũ gà con đã kêu nháo nhác tìm gà mẹ.
b. Trời chưa sáng, các bác nông dân đã ra đồng.
c. Hồng vừa học giỏi vừa hát hay.
d. Chị nói sao thì em biết vậy.
e. Cô giáo giảng bài đến đâu em hiểu ngay đến đó.
Câu 2:
a. Trời chưa sáng rõ …………...
⟶ Trời chưa sáng rõ mẹ em đã phải ra đồng gặt lúa.
b. Cô giáo giảng bài đến đâu ………….
⟶ Cô giáo giảng bài đến đâu chúng em hiểu ngay đến đó.
c. Trời càng mưa to ……….
⟶ Trời càng mưa to Minh càng thấp thỏm lo lắng.
Câu 3: Viết một đoạn văn (4 – 6 câu) tả một đồ vật thân thuộc với em.
Bài làm
Đầu bút chì có một chiếc nắp nhỏ xinh xắn nhìn như chiếc mũ. Mở nắp ra bên trong là một cái cục tẩy nhỏ xinh màu trắng nhỏ xinh. Chiếc cục tẩy này giúp ích em rất nhiều khi cần tẩy những thứ không cần thiết. Thân bút chì có hình lục giác, góc cạnh. Điều này thật tiện lợi giúp cho bút chì không bị lăn khi em đặt chú ta trên mặt phẳng.Trên thân bút được khắc một dòng nhữ tiếng Anh màu nâu. Ngòi bút chỉ thon nhọn, chì than lộ ra màu đen, nhọn nhọn. Mỗi lần chì hết em lại gọt thật cẩn thận, không gọt quá nhiều để tránh ngòi chì bị gãy.
Vui học:
- Chia sẻ câu chuyện với bạn bè hoặc người thân.
Bài làm
Hôm trước mình mới đọc một câu chuyện cười học sinh có tên là “Hay thế còn gì?” khá thú vị. Mình kể lại cho bạn nghe nhé!
Bi ngồi lật đi lật lại từng trang trong quyển “Thơ ca” sau đó gập lại trút ra một tiếng thở dài, Bi nhăn nhó quay ra nói với Tài:
- Sao bài thơ tớ gửi không được đăng nhỉ?
Tài ngừng viết rồi quay sang trả lời Bi:
- Chắc tại dở quá chứ gì?
Bi phụng phịu đáp lời:
- Không, hay lắm cơ. Tớ chép nguyên bài thơ của Trần Đăng Khoa mà.
Tiếng cười được bật ra ở câu nói cuối cùng của Bi. Cậu bạn thật ngốc nghếch, thơ của Trần Đăng Khoa thì hay thật, nhưng không phải thơ của chính mình thì là sao có thể được đăng chứ.
- Nếu em là Tài em sẽ nói với Bi là:
- Bi này, thơ của Trần Đăng Khoa thì rất hay nhưng nếu không phải thơ của chính cậu thì sẽ không được đăng đâu. Cậu hãy cố gắng thử sáng tác một bài thơ mới rồi gửi lại xem sao, thơ hay nhất định sẽ có cơ hội được đăng.