Phân tích bài thơ Sóng của nhà thơ Xuân Quỳnh

Con sóng dưới lòng sâu. . . Con sóng trên mặt nước,Ôi con sóng nhớ bờNgày đêm không ngủ được. Là con người của thời hiện đại dám sống với toàn bộ những gì mình có , Xuân Quỳnh không ngại nói thẳng ra nỗi đau đáu của mình

Lời giải

Con sóng dưới lòng sâu...  

Con sóng trên mặt nước,   

Ôi con sóng nhớ bờ           

Ngày đêm không ngủ được.

   Là con người của thời hiện đại dám sống với toàn bộ những gì mình có , Xuân Quỳnh không ngại nói thẳng ra nỗi đau đáu của mình. Trong tâm thức con người ây chỉ có "anh" là đáng kể mà thôi. Chị rất kiên định trên "lập trường tình yêu" và đề cao tuyệt đối lòng chung thuỷ:

Dầu xuôi về phương Bắc,      

Dẫu ngược về phương Nam,   

Nơi nào em cũng nghĩ,         

Hướng về anh - một phương.

   Những lời khẳng định ấy thật đa diết, riết róng và cũng chứa đựng thật nhiều thách thức, thách thức với hoàn cảnh và thách thức với cả tình "anh" nữa. Những ai hay do dự và có thói quen "vọng ngoại" trong tình yêu hẳn sẽ có cảm giác "chợn" trước sự tỏ bày dứt khoát ấy. Bình thường người ta vẫn nói ngược về phương Bắc, xuôi về phương Nam nhưng Xuân Quỳnh thì đã nói ngược lại. Đối với chị, dù có xáo trộn một tí thì điều đó cũng không có gì là quan trọng. Quan trọng nhất chỉ là "phương anh", dù ở đâu em cũng "hướng về". Nếu nói đến sự quyết liệt của tình yêu Xuân Quỳnh thì khổ thơ này là dẫn chứng thuộc loại tiêu biểu nhất.

Như nhan đề bài thơ đã nói rõ, hình tượng trung tâm ở đây là hình tượng sóng. Mới nhìn qua, cách biểu đạt khát vọng tình yêu bằng ẩn dụ kia chưa phải đã thật độc đáo. Dù vật, Xuân Quỳnh đã hoàn toàn đúng khi chọn đối tượng để hoá thân. Sóng - Xuân Quỳnh - nhân vật trữ tình tuy là ba nhưng cũng gần như một. Ở Xuân Quỳnh cũng có nhiều nét đối cực như sóng, cũng không bao giờ chịu yên bề như sóng và cũng như sóng, luôn muôn "tìm ra” với biển lớn của tình yêu, của cuộc đời:

Dữ dội và dịu êm,           

Ôn ào và lặng lẽ              

Sóng không hiểu nổi mình,

Sóng tìm ra tận bể.           

   Căn cứ vào âm điệu đồi dào, nhiều biến đổi và thường là cuộn trào sôi nổi của bài thơ, có thể thấy sóng là một hình tượng sống thực chứ không hề là hình ảnh minh hoạ (hình ảnh minh hoạ chỉ là vỏ ngoài của ý tưởng, nó sẽ chết khi ý tưởng đã được người đọc lĩnh hội hết). Xuân Quỳnh đã phả vào hình tượng "sóng” vốn khá quen thuộc hơi thở yêu đương nồng nàn của mình, và do vậy, tái tạo nó, khiến nó như mới được sinh ra lần đầu với tình yêu của chị. Đôi khi, sự hóa thân của chị vào "sóng" sâu sắc đến mức "sóng” cũng thành ra có dáng...vất vả, lo toan, tất bật ngược xuôi. Khổ thơ có mấy câu "Dẫu xuôi..."; "Dầu ngược…”(đã trích) cùng khổ tiếp theo cho ta thấy điều đó rất rõ:

Ở ngoài kia đại dương,  

Trăm ngàn con sóng đó.

Con nào chẳng tới bờ,    

Dù muôn vời cách trở.    

   Khi ẩn mình trong "sóng", khi đứng hẳn ra xưng "em", một mà hai, hai mà cái "tôi" Xuân Quỳnh luôn thao thức, trán trở. Vừa bộc lộ gián tiếp lại vừa giãi bày trực tiếp, khi ẩn, khi hiện, đấy mới là "nhịp sóng” ngầm của bài thơ, định những xao động bề mặt, biểu hiện qua câu chữ và âm điệu, nhip điệu đối dễ thấy, ẩn dụ "sóng" tuy có lúc bị phá vỡ, nhưng đấy chỉ là sự phá vỡ bề ngoài. Điều đó tạo điều kiện cho ta hiểu sâu hơn tầng "ẩn dụ" của cả bài thơ, đâu hơn những âu lo khắc khoải, những hi vọng, khát vọng, những gắng sức kiếm tìm và hành động tất yếu phải có ở một tình yêu chân chính, một tình như tình yêu của Xuân Quỳnh khi đối diện với cuộc đời rộng lớn, với thời gian trôi chảy không ngừng:

Cuộc đời tuy dài thể,        

Năm tháng vẫn đi qua,      

Như biển kia dẫu rộng,      

Mây vẫn bay về xa.          

Làm sao được tan ra,        

Thành trăm con sóng nhỏ, 

Giữa biển lớn tình yêu,      

Đề ngàn năm còn vỗ.        

   Như trên đã phân tích, bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh có một cách thể hiện riêng về khát vọng tình yêu. Bao trùm lên là sự chân thực trong tình cảm, dường như chỉ nói những điều mà nhà thơ đẫ ihể nghiệm sâu sắc. Cách nói ở đây táo bạo, nhiều khi quyết liệt chứ không dè dặt, sẽ sàng. Hình tượng sóng được xây dựng sinh động, hàm chứa nhiều ý nghĩa phong phú, tuy nhiên nó thường bị giải thích bằng những lời thổ lộ tình cảm trực tiếp của nhân vật trữ tình. Với một vẻ đẹp khá độc đáo, khá riêng đó, bài thơ đã dành được cảm tình tốt đẹp của rất nhiều người đọc trong những năm qua. Như mong ước của Xuân Quỳnh, "giữa biển lớn tình yêu", con sóng thơ được chị hoá thân vẫn còn dào dạt vỗ.


Quote Of The Day

“Two things are infinite: the universe and human stupidity; and I'm not sure about the universe.”