Một căn bệnh xã hội - Ngữ Văn 12

Không là trọng bệnh sao được khi có một dịch vụ làm "phao" rất rầm rộ và công khai để bán cho học sinh quay cóp trong các kỳ thi ở tất cả các cấp

Lời giải

Không là trọng bệnh sao được khi có một dịch vụ làm "phao" rất rầm rộ và công khai để bán cho học sinh quay cóp trong các kỳ thi ở tất cả các cấp. Cả cấp ấy một huyện nọ chuẩn bị cho những cán bộ chủ chốt vào Thành phố Hồ Chí Minh thi bằng Cử nhân luật đã "chu đáo" đến độ mua sẵn một máy photocopy hiện đại và một máy phát điện nhỏ chờ lên xe mang đi. Để làm gì vậy? Để photocopy, vì nhỡ đang photo bài giảng do "thầy" được thuê đi cùng làm hộ mà đúng lúc ấy bị cúp điện thì làm sao các "sĩ tử" của huyện nhà kịp nhận được bài giải mà chép! (Báo An ninh thế giới). Ôi chuẩn bị thi "chu đáo" đến vậy thật có một không hai. Chẳng thế mà việc mua bằng, bán điểm, xin học hàm, dạy học vị trở thành một nỗi ô nhục khiến cho vàng thau lẫn lộn, thật giả khó phân đâu là tiến sĩ thật, đâu là tiên sĩ rởm trở thành nỗi canh cánh trong tâm lý xã hội.

Thời cụ Nguyễn Khuyến loại "tiến sĩ giấy” "cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai. Cũng gọi ông nghè có kém ai”... với "cái giá công danh ấy mới hời" cũng đã từng bị lên án, nhưng "đại trà" đến như bây giờ thì quả thật là chưa! Chưa là vì trước đây làm gì có cái cơ chế người đời "cừ" trước "thi" sau. Người ta nói thi cử là tuân theo cái logic thông thường, chuẩn bị tri thức đủ để có khả năng đảm nhiệm những công việc đòi hỏi cần phải có những tri thức ấy. Và thi là để những cơ quan có thẩm quyền xác nhận thực lực của những người đã dày công chuẩn bị đón nhận những công việc mà họ có khả năng đảm nhận và mong muốn được đảm nhận. Ấy thế mà làm ngược lại với lôgic thông thường lại là một thực tế khá phổ biến trong việc lựa chọn và để bạt cán bộ của ta nay: cứ việc cử đã rồi nêu cần thì thi sau, đương nhiên là cũng có những cứ đế dựa vào mà căn cứ như quá trình công tác, lý lịch chính trị, kinh nghiệm tích lũy... Nhưng khi đã được cử rồi thì chuyện thi sẽ rơi vào một tình huống khác. Vì rằng Dứt khoát phải có thi rôi mới cử... Ngày nay, đa số cán bộ lại được cử mới thi". Thế mới có chuyện các kiểu chạy, chạy thầy, chạy hội đồng thi, chạy điểm, chạy bằng... "nhiều nhát là ở các trường kinh tế, quản trị kinh doanh, ở lớp tại chức mở ở địa phương để cấp bằng đại học cho các quan chức củng cố ghế họ. Bởi vậy mới có tình trạng người có bằng giả thì ngồi đấy, người có bằng thật lại thất nghiệp" (GS. Nguyễn Văn Chiến, Tạp chí Tia Sáng, số 5.2000).

Bởi thế mới có những con số đau lòng: có đến 65% giám đốc và tổng giám các doanh nghiệp nhà nước của xứ ta không có "khả năng đọc và hiểu quyết toán tài chính hàng năm" cho nên mới có chủ trương "phải đào tạo lại đội ngũ giám đốc, tổng giám đốc này, nghĩa là phải giúp họ tiếp tục tồn tại và phát triển trong khi hàng vạn sinh viên được đào tạo chính quy và tốt nghiệp các trường đại học kinh tế có thừa khả năng đọc và hiểu quyết toán tài chính thì chẳng thể nào tìm kiếm việc làm được“ (Báo Thanh Niên, ngày 2-6).

Bởi thế mới có những chuyện thi cử đáng xấu hổ như một nghiên cứu sinh trả lời thầy hướng dẫn "thầy cứ góp ý kiến thoải mái, tôi sẽ báo thư ký của tôi nó sửa và viết lại theo đúng ý thầy". Đáng sợ hơn nữa, cái cơ chế đáng xấu hổ ấy đã thấm vào đến tuổi trẻ học đường "chạy để được giỏi "cuộc chạy đua xin điểm để được... giỏi. Điều này diễn ra ở phần lớn, nếu không muốn nói là tất cả, số giáo viên đang dạy trung học phổ thông mà có con đang học lớp 12". Bài báo đưa ra luận: điều đó nói lên rằng danh hiệu "học sinh giỏi" mà các em ấy đang có, là không thực (Báo Lao Động, ngày 1.6). Tiêm vào tâm hồn tuối trẻ học đường cái tâm lí chạy theo cái không thực đó thì không hiểu rồi đây khi chúng đảm đương cơ nghiệp của tổ tiên, của cha anh, chúng sẽ "chạy" theo con đường nào đây?

Có những căn bệnh xã hội mà những tiến bộ của y học thế giới đã hứa hẹn những triển vọng có thuốc chữa khỏi. Căn bệnh xã hội về "chuộng cái giả mà sợ cái thật" thì không thể chờ đợi ở y học mà cứu cánh của nó lại là sự dũng cảm nhìn vào sự thật, nói đúng sự thật điều mà đổng chí Phạm Văn Đồng từng cảnh báo về "tình hình nguy kịch không thế coi thường... Cần thấy hết tình hình, rút ra kết luận nghiêm khắc với ý chí cách mạng tiến công" (báo Nhân Dân  ngày 15.5.1999).

Tương Lai - Giục gió từ cuộc sống – NXB Trẻ


Bài Tập và lời giải

Bài C1 trang 84 SGK Vật lí 8

Trong thí nghiệm trên, yếu tố nào ở hai cốc được giữ giống nhau, yếu tố nào được thay đồi ? Tại sao phải làm như thế ? Hãy tìm số thích hợp cho các ô trống ở hai cột cuối bảng 24.1. Biết nhiệt lượng ngọn lửa đèn cồn truyền cho nước tỉ lệ với thời gian đun.

Xem lời giải

Bài C2 trang 84 SGK Vật lí 8

Từ thí nghiệm trên có thể kết luận gì về mối quan hệ giữa nhiệt lượng vật cần thu vào để nóng lên và khối lượng của vật ?

Xem lời giải

Bài C3 trang 84 SGK Vật lí 8

Trong thí nghiệm này phải giữ không đổi những yếu tố nào ? Muốn vậy phải làm thế nào ?

Xem lời giải

Bài C4 trang 84 SGK Vật lí 8

Trong thí nghiệm này phải thay đổi yếu tố nào ? Muốn vậy phải làm thế nào ?

Sau đây là bảng kết quả thí nghiệm làm với hai cốc, mỗi cốc đựng 50g nước, được lần lượt đun nóng bằng đèn cồn trong 5 phút, 10 phút (H.24.2). Hãy tìm số thích hợp cho các ô trống ở hai cột cuối bảng 24.2.

Bảng 24.2

Xem lời giải

Bài C5 trang 85 SGK Vật lí 8

Từ thí nghiệm trên có thể rút ra kết luận gì về mối quan hệ giữa nhiệt lượng vật thu vào để nóng lên và độ tăng nhiệt độ ?

Xem lời giải

Bài C6 trang 85 SGK Vật lí 8

Trong thí nghiệm này những yếu tố nào thay đổi, không thay đổi ?

Xem lời giải

Bài C7 trang 85 SGK Vật lí 8

Nhiệt lượng vật cần thu vào để nóng lên có phụ thuộc chất làm vật không ?

Xem lời giải

Bài C8 trang 86 SGK Vật lí 8

Muốn xác định nhiệt lượng vật thu vào cần tra bảng để biệt độ lớn của đại lượng nào và đo độ lớn của những đại lượng nào, bằng những dụng cụ nào ?

Xem lời giải

Bài C9 trang 86 SGK Vật lí 8

Tính nhiệt lượng cần truyền cho 5kg đồng để tăng nhiệt độ từ 200C lên 500C.

Xem lời giải

Bài C10 trang 86 SGK Vật lí 8

Một ấm đun nước bằng nhôm có khối lượng 0,5 kg chứa 2 lít nước ở 250C. Muốn đun sôi ấm nước này cần một nhiệt lượng bằng bao nhiêu ?

Xem lời giải

Quote Of The Day

“Two things are infinite: the universe and human stupidity; and I'm not sure about the universe.”