Trong tiểu đội nọ có một người lính bị tật ở chân. Anh trở thành mục tiêu chọc ghẹo của đồng đội. Chẳng cần nói nhiều, anh chỉ buông một câu: Tôi ở đây để chiến đấu chứ có phải để thi chạy đâu. Câu chuyện trên gợi cho anh,chị những suy nghĩ gì?

Câu chuyện cho ta bài học hữu ích trong cuộc sống. Tật nguyền không phải là rào cản quan trọng của sự thành công. Một khi vượt qua mặc cảm. có thái độ sống tích cực, người khuyết tật có thể đạt được thành công như bất kì người bình thường nào khác. Không nên mặc cảm tự ti.

Lời giải

Hiểu được ý nghĩa câu chuyện

Câu chuyện nói về một người lính bị khuyết tật. Câu chuyện tưởng như đơn giản nhưng thật đầy ý nghĩa:

Công việc chủ yếu của người lính là chiến đấu - một công việc đòi hỏi cao về mặt tinh thần và thể chất. Với thân thể không lành lặn, anh thanh niên đã tình nguyện đứng vào hàng ngũ chiến đấu. Hành động này của anh làm cho ta vô cùng khâm phục.

Tìm hiểu kĩ hơn ta thấy: khó khăn lớn nhất đối với người tàn tật là phải đối mặt với mặc cảm tự ti. Họ thường cảm thấy mình không bằng người khác, thua kém bạn bè do đó dẫn đến mất tự tin. Chính điều này đã ảnh hưởng tiêu cực đến cuộc sống và thành quả lao động của họ.

Để thành công trong cuộc sống, đòi hỏi người tàn tật phải vượt qua mặc cảm tự ti. Đây là một điều thực sự khó khăn -> Câu trả lời của anh lính cho thấy một điều: Anh đã vượt qua chính mình — đã chiến thắng được bản thân; hoàn toàn tin tưởng vào khả năng chiến đấu của mình.

Nêu suy nghĩ và bài học

Câu chuyện cho ta bài học hữu ích trong cuộc sông. Tật nguyền không phải là rào cản quan trọng của sự thành công. Một khi vượt qua mặc cảm. có thái độ sống tích cực, người khuyết tật có thể đạt được thành công như bất kì người bình thường nào khác. Không nên mặc cảm tự ti.

Khỉ đánh giá một con người, không chỉ căn cứ vào sức mạnh thể chất mà quan trọng hơn đó còn là tài năng,ý chí, phẩm chất...


Quote Of The Day

“Two things are infinite: the universe and human stupidity; and I'm not sure about the universe.”